Đặt hẹn Luật sư
Định cư Mỹ
Định cư Canada
Định cư Châu Âu & Caribê
13/01/2012

Thanksgiving là một ngày lễ tổ chức tại khu vực Bắc Mỹ, thường được coi là dịp để bày tỏ lòng biết ơn. Nguồn gốc của Lễ Tạ ơn là để cảm ơn Chúa đã ban cho vụ mùa bội thu. Tại Mỹ, ngày lễ này được tổ chức vào thứ 5 của tuần thứ tư tháng 11. Tại Canada, dịp này được tổ chức vào ngày thứ 2 tuần thứ hai của tháng, còn gọi là Ngày Columbus.

Qua tháng 11 là bước vào mùa thu hoạch – harvest season và lễ Tạ Ơn – Thanksgiving. Lễ Tạ Ơn được mừng vào thứ năm cuối cùng của tháng nhưng người Mỹ có những hội chợ mùa thu – fall festivals – rãi rác ở các cuối tuần trong tháng 11. Ở những nơi khí hậu lạnh và mưa gió, hội chợ mùa thu được tổ chức sớm hơn vào tháng 9 hoặc tháng 10. Sau những tháng ngày vất vả trồng trọt, đến mùa thu hoạch, nông dân ăn mừng và chia sẻ những hoa lợi của mình với gia đình bạn bè. Dù nông nghiệp không còn phổ thông, người Mỹ vẫn giữ truyền thống tổ chức hội chợ mùa thu. Đây là dịp cho gia đình bạn bè có một ngày vui ngoài trời, với các trò chơi cho trẻ con, với triển lãm hội họa art and crafts, với rượu và hoa quả đầu mùa, với ca nhạc và nhảy múa.

Năm nay cộng đồng nơi tôi ở tổ chức hội chợ mùa thu vào tuần thứ ba của tháng 11. Xóm tôi không có nông dân nên các doanh nhân bảo trợ cho những gian hàng trò chơi và đồ ăn. Vào cửa không tốn tiền, vậy mà con nít được chơi games, ăn kẹo bánh, tặng bong bóng, vẽ mặt vẽ mũi cả ngày. Người lớn thì được uống bia và ăn gà ta, gà tây cuốn thả giàn. Có chương trình rút thăm trúng thưởng, tôi may mắn bê về giải nhất gồm một giỏ to dụng cụ làm đẹp. Cám ơn một ngày hội chợ mùa thu nhộn nhịp để hàng xóm láng giềng có dịp làm thân với nhau.

Rồi đến tuần lễ Tạ Ơn, nhà nhà tưng bừng chuẩn bị cho một trong những ngày lễ ý nghĩa nhất của năm. Vì nhà có con nít nên chúng tôi thường mở sách ôn lại lịch sử của ngày lễ. Lễ Tạ Ơn bắt nguồn từ trước thời lập quốc. Vào thế kỷ thứ 17, người Tin Lành ở Anh Quốc bị chính quyền ép bỏ đạo, buộc lòng rời bỏ đất nước bằng tàu Mayflower để đi tìm một vùng đất mới nơi họ có thể tự do thờ phượng theo ý muốn. Những người hành hương -pilgrims – này đến Plymouth, tiểu bang New England tại Bắc Mỹ, và ở lại lập nghiệp. Với sự trợ giúp của người thổ dân da đỏ, họ gặt hái thắng lợi trong mùa thu hoạch đầu tiên và tổ chức một buổi tiệc mừng để cảm tạ thượng đế. Họ quay những con gà rừng, còn được gọi là gà tây, để ăn mừng. Gà tây từ đó trở thành một món ăn truyền thống trong ngày lễ Tạ Ơn. Mặc dầu rất ghiền những món ăn Việt thuần túy với mắm muối đậm đà, mỗi năm một lần vào ngày lễ Tạ Ơn, để giữ truyền thống, gia đình tôi dùng gà tây quay, thịt ham ướp mật ong, salad khoai tây, đậu que xanh nướng với hành tây phi, bánh pumpkin pie… Cám ơn những người hành hương đã khởi xướng một ngày lễ rất ý nghĩa để gia đình bạn bè có dịp xum họp và Tạ Ơn Trời cho tất cả những phúc lộc đã nhận được.

Rồi trong mối tương quan hằng ngày với gia đình, bạn bè, hàng xóm, thậm chí người dưng, chúng ta có bao nhiêu cơ hội để sống tinh thần cho đi mà không tốn một xu cắc nào Một nụ cười, một hành động tử tế đơn giản có thể đem lại niềm vui và có ảnh hưởng không nhỏ cho người đối diện. Hôm nọ tôi đi shopping vào ngày thứ sáu sau lễ Tạ Ơn. Thứ sáu đen – black Friday – là ngày khởi đầu chính thức cho mùa mua sắm lễ hội – holiday shopping. Các cửa tiệm đại hạ giá ngày này nên người ta đi khá đông và cái hàng trả tiền thường dài lê thê. Có một bà cụ đứng hoài ở quầy trả tiền, móc hết ngăn này đến ngăn kia trong cái ví to tướng. Bà móc, moi, đếm, móc, moi, đếm cả mấy lần mà vẫn không đủ tiền. Đến khi bà lôi cái ví bạc cắc đổ ra đếm thì những người đứng sắp hàng đằng sau bồn chồn thấy rõ, có người còn thở dài thườn thượt rồi lầm bầm rủa bà. Chợt cô gái đứng đằng trước tôi chạy lên đưa cho bà cụ cái phiếu hạ giá 20%. Vậy là tổng số tiền bớt xuống, bà cụ đủ tiền trả, cái hàng nhích lên được chút xíu, mọi người thở phào. Bà cụ bẻn lẻn, Tôi mua đồ chơi cho Toys Drive để tặng cho trẻ em thuộc gia đình lợi tức thấp, không ngờ không đủ tiền, tưởng phải bớt lại một món. Cám ơn cô nhiều lắm. À, thì ra vậy, tội nghiệp bà cụ chưa. Cô gái cười tươi, Không có gì đâu bà ạ. Cháu in những coupons này trên mạng, đem dư mấy tờ lỡ có ai cần. Cháu vui lắm vì có thêm một em bé được quà Noen năm nay. Bà cụ cười, vẫy vẫy bước đi. Tôi nhìn theo bà, nhìn lại cô gái, lòng nghĩ tới con búp bê Barbie tóc vàng năm xưa…

Sưu Tầm