Đặt hẹn Luật sư
Định cư Mỹ
Định cư Canada
Định cư Châu Âu & Caribê

"Thư gửi Ba" – Lá thư từ một người con đang học tại Ottawa, Ontario

Nhận tin tức mới
13/01/2012
Ba thương,
Hôm qua khi ba không chịu nghe con giải thích về việc định cư Canada cho cả nhà, con biết ba rất thương tụi con nhưng con cũng nghĩ rằng ba đã không lắng nghe con như lắng nghe một người lớn trưởng thành. Con vẫn mãi be nhỏ trong mắt cha mẹ nhưng hai năm du học ở Canada khiến con lớn lên thật nhiều.
Con cố gắng thuyết phục ba làm định cư Canada cho cả nhà, chắc chắn không phải là một ý kiến bồng bột của tuổi trẻ, cũng không phải đua đòi vì gia đinh bạn Kiên vừa nhận quyền thường trú Canada tuần trước. Con mong ba làm định cư Canada cho cả nhà
+ vì con mong muốn san sẻ với ba mẹ gánh nặng chi phi học hành,
+ vì một cơ hội tốt hơn cho con và các em và
+ hơn hết thảy vì cơ hội con và cac em được gần gũi gắn kết với ba mẹ những năm tháng học tập ở Canada.
Ba nói đúng, với điều kiện tài chính của nhà mình, ba có thể lo cho con và các em cơ hội du học ở Canada đầy đủ. Tuy nhiên, với mức học phí cao dành cho du học sinh, tự nhiên con lại bị áp lực thật nhiều về chi phí (vì con vẫn đang xài tiền của ba mẹ mà!!). Với mức học phi hiện tại dành cho du học sinh, chi phí học hành 3 năm trung học và 4 năm đại học của con lên tới hơn 100,000 đô-la (CDN16,000 x 7 năm). Nếu làm định cư, mức học phí này chỉ ở khoảng 20,000 đô-la (3 năm trung học miễn phi + CDN5,000 x 4 năm đại học). Thêm nữa ba mẹ có thể tham gia chương trình tiết kiệm giáo dục cho con mà nhà nước hỗ trợ một phần. Con còn có thể vay tiền chính phủ Canada theo chế độ dành cho thường trú nhân để đi học. Bằng cách làm định cư, ba đỡ gánh nặng chi phí học hành của tụi con, mà tụi con cũng đỡ cảm thấy áp lực về món nợ học hành này đối với gia đinh. Con mong muốn có thể vừa học vừa làm, để có thể đở đần ba mẹ 1 phần chi phi sinh hoạt học hành của con, càng muốn khi ra trường con có thể thay ba mẹ lo chi phi học hành của các em. Nếu du học hoài như vầy, con e rằng con sẽ không trả nổi và cũng không phụ giup ba mẹ nổi. Cũng vì những suy nghĩ “vừa trẻ con vừa người lớn” này, mà Vi, bạn cùng lớp của con chỉ học hết 2 năm Cao Đẳng, đã nghỉ học để làm kết hôn giả (mà ba cũng biết, làm mấy cái vụ này không có đơn giản và hợp pháp chút nào, Vi đã tốn cả 30,000 đô-la cho việc này…mà nếu được cũng chỉ được thường trú có một mình Vi). Cũng vì để tiết kiệm tiền cho ba mẹ mà Huy, không mua bảo hiểm y tế, tới hồi đá banh bị trặc chân chỉ biết ôm chân nằm nhà. Chưa hết, mẹ đã từng kể với con chuyện ba bạn Châu bị tai biến qua đời, cả 3 anh chị em của Châu đang học ở Úc đành phải dang dở học hành vì nguồn tài chính không còn; đến lúc đó gia đinh Châu muốn làm định cư cũng không được vì người trụ cột gia đình không còn nữa. Bởi vì hết những điều trên, con mong ba làm định cư cho cả nhà.
Ba cũng đúng khi muốn tụi con học xong là về Việt Nam. Con cũng mong muốn được làm việc cho quê hương mình. Định cư, không phải là cách mà tụi con quay lưng với xứ sở, định cư chỉ là cách ba mở ra cho tụi con 1 con đường thênh thang hơn, cho con và các em cơ hội lám việc và tích lũy kinh nghiệm làm việc tại nước ngoai. Có những người đang ở Việt Nam vẫn quay lưng với quê hương và xứ sở khi họ tham nhũng hay nhấn chìm cuộc đời mình trong các quán nhậu mỗi chiều (mà rượu giả quá trời ba ơi). Con tin rằng, định cư sẽ cho con cơ hội cống hiến cho Việt Nam nhiều hơn theo cách của con.
Ba nói ngày nào ba cũng gọi cho tụi con, vậy mà con còn than thở khong được gần ba mẹ. Thật sự con thấy ghen tị với Kiên vì mẹ bạn có thể sang ở với bạn ấy và các em mùa hè và những ngày tết. Cái độ tuổi nổi loạn, chuyển từ trẻ con thành người lớn, con cần ba mẹ bên cạnh biết bao. Trong những cuộc điện thọai đường dài hằng ngay, con khong thể kể hết với ba những băn khoăn của tuổi trẻ. Ba mẹ sẽ không lớn cùng con trong mỗi ngày đến trường, càng không biết ngày đầu mùa đông tuyết đẹp thế nào và nỗi hân hoan khi thời tiết ấm dần lên. Trong những cuộc điện thoại hàng ngày về nhà, con dấu biệt chuyện ngón chân bị dập khi dời tủ, chuyện hôm qua con đá banh trặc chân vẫn còn khập khiểng. Qua điện thoại, ba mẹ đâu có đến được trường con ngày con thuyết trình trước lớp, ngày con đi thi cờ vua toàn bang, càng không gặp được cac bạn của con và không thể …”quan sư” cho con cách theo đuổi bạn gái. Mấy chuyện đó chỉ có thể khi ba mẹ ở cạnh con. Bạn bè con có nhiều đứa khi về Việt Nam cứ than thở la có khoảng cách với chính ba mẹ mình, kỳ thực vì ba mẹ đã ở rất xa con trong 7 năm trưởng thành.
Ba, nhà mình làm định cư nha. Là anh hai trong nhà, con nhất định sẽ đi làm thêm để trang trãi chi phí. Sau này, tiền học của các em, con dám nghĩ là con lo nổi. Ba mẹ vẫn có thể đi đi về về, mà ba mẹ có bảo hiểm y tế miễn phí của chính phủ Canada rồi thì con càng an tâm.
Thương ba,
Bé hai H